Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Điện thoại cũ


Đã từng là số 1
Được săn đón nâng niu
Đời mới ra thay thế
Nên mi phải "về hưu"!
Sóng mi thu vẫn tốt
Pin mi dùng vẫn trâu (lâu) 
Loa mi nghe vẫn rõ
Trắng, đen- màn hình màu! 
Có khả năng di động
Nghe gọi và nhắn tin
Dáng hình mi thon gọn
Danh bạ lưu trong sim
Chẳng khe cắm thẻ nhớ
Không 3G, wifi
Đèn pin mi tuy sáng
Nào hấp dẫn được ai?!
Ta là người cổ lỗ
Thôi mi về với ta
Thế, thời, thời phải thế
Buồn làm chi, thôi mà!
Ta chỉ quen nghe, gọi
Nhắn tin nữa là cùng
Không qwerty cũng được
Không cảm ứng điện dung
Camera chẳng có
Ta vẫn luôn quen dùng
Đừng tiếc ngôi số 1
Ai giữ được lâu đâu!
Tự ý thức giá trị
Mi sẽ không thấy sầu
Điện thoại là điện thoại!
Đâu đòi hỏi gì hơn
Nhiệm vụ chính làm tốt
Cớ chi mi phải buồn!
                  21/7/2014
                     CART
Viết nhân nhớ lại chuyện Đinh tiên sinh đáng mến (Dinh Thach Anh- một đại gia ở Bách Khoa) cho mình em Motorola StarTac X- ngôi sao công nghệ di động mấy năm cuối thế kỷ 20. Thời điểm Đinh tiên sinh cho mình quãng cuối năm 2003, dù em còn khá ngon lành nhưng cũng có thể đem so sánh với việc các nước tiên tiến tặng các nước lạc hậu máy móc, thiết bị sắp hết date, nôm na là "trao cho nhau những gì vứt đi" hi hi hi! Đó là em di động đầu tiên của mình! Nói cho vui chứ tận đáy lòng, mình rất biết ơn bạn Thạch Anh, con người tuy xấu trai, cổ quái nhưng cực kỳ thông minh, tốt bụng!    
Lưu ý: những điểm mô tả em điện thoại cũ ở trên có thể gán cho em Nokia 1100i. Còn em StarTac X thì không có đèn pin; thời em nó điện thoại ở ta cũng chửa có 3G, wifi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét